TRƯỜNG XANH CONFESSION
Trường Xanh
Confession #1:

Trường Xanh
Gửi mẹ ở nơi xa,
Vu Lan này lại một lần nữa con không thể về thăm mẹ được. Dù nhớ nhà lắm nhưng mỗi lần về quê, tiền vé xe có khi hơn cả 1 tuần tiền ăn của con nơi đất chật người đông này.
Con không muốn nói cho mẹ biết vì con muốn tự mình xoay sở, tự mình lao động, đi làm thêm, kiếm tiền để phụ giúp gia đình mình, để mẹ vơi bớt đi phần nào gánh nặng tài chính nuôi thằng con đang ăn học dưới Hà Nội này. Con muốn có trách nhiệm với gia đình mình hơn, vì nhà mình vẫn còn cu Út, phải tiết kiệm để sang năm cho em nó học cấp 3 nữa chứ mẹ nhỉ?
Mỗi lần nhớ về mẹ, con lại thấy nghẹn ngào. Những bữa cơm mẹ nấu, những cái ôm ấm áp, tất cả đều là kỷ niệm mà con không thể nào quên. Con luôn nhớ ánh mắt mẹ nhìn con mỗi lần con xuống Hà Nội, dù mẹ không nói, nhưng con biết mẹ đã khóc rất nhiều, mẹ thương cho thằng con trai của mẹ nhiều lắm.
Con cũng thương mẹ, mẹ à! Mong sao mẹ luôn mạnh khỏe, để một ngày nào đó, con có thể tự tin trở về báo đáp, được nói lời cảm ơn công dưỡng dục mà mẹ đã tần tảo nuôi 2 anh em chúng con suốt hàng chục năm qua.
Con yêu mẹ, nhiều hơn bất kỳ điều gì trên đời này.
Tìm hiểu thêm về Trường Xanh
Đừng quên gửi những tâm tình khó nói, những lời biết ơn sâu sắc nhất dành cho bậc sinh thành, lan tỏa yêu thương và gìn giữ những giá trị đẹp đẽ trong mùa Vu Lan này thông qua hòm thư ẩn danh của TRƯỜNG XANH nhé!
Đến Trường Xanh đi